Bạn có còn nhớ bác sĩ Rory, người chồng có tấm bản đồ tình yêu bé như con tem dán trên phong bì không? Người thậm chí không nhớ nổi tên con chó mình nuôi trong nhà? Trong nhiều năm, vợ ông – Lisa – chịu đựng chứng nghiện làm việc của ông. Nhưng bước ngoặt trong mối quan hệ của họ xảy ra vào Lễ Giáng sinh năm nọ khi Rory, dĩ nhiên, là đang đi làm. Hôm đó, Lisa quyết định cùng các con mang thức ăn mừng Giáng sinh đến bệnh viện.

Khi họ ngồi ăn cùng nhau trong phòng chờ của bệnh viện, Rory bắt đầu nói với bộ mặt giận dữ cùng cực. Ông nói rằng bữa ăn bất ngờ này chỉ khiến ông bực bội. “Sao em lại làm vậy chứ? Thật là xấu hổ hết sức. Có vợ ông bác sĩ nào làm thế này đâu.” Bất chợt, một bác sĩ thực tập chuyên khoa gọi cho ông vào điện thoại ở phòng chờ. Vừa bắt máy, gương mặt Rory giãn ra, giọng ông trở nên cực kỳ tận tình, ấm áp và thân thiện. Sau khi gác máy, ông quay trở lại với Lisa và gương mặt ông lại đầy ắp vẻ giận dữ. Lisa bỗng nhận ra một điều khiến cô đau lòng. Cô đã từng được như thế. Rõ ràng, chồng cô vẫn có thể hết sức ân cần – nhưng sự ân cần ấy không dành cho vợ. Cô thu dọn đồ ăn và dắt các con về.

Chẳng bao lâu sau, cô bắt đầu có những buổi tối ra khỏi nhà mà không có chồng bên cạnh. Được một thời gian, Rory lên tiếng đòi li dị vợ. Tuy nhiên, với nỗ lực cuối cùng để hòa giải những khác biệt, họ quyết định tìm đến nhà tư vấn. Lúc đầu, mọi việc chẳng đi đến đâu cả. Khi Lisa cố hàn gắn với Rory trong buổi hòa giải đầu tiên cùng nhà liệu pháp hôn nhân gia đình, chồng cô không có vẻ gì trân trọng nỗ lực chữa cháy ấy của vợ.

Nhưng niềm hy vọng cho cuộc hôn nhân của họ trỗi dậy khi hai vợ chồng đồng ý tham gia phần trị liệu Trò Chuyện Cùng Connie Chung tại phòng thí nghiệm của chúng tôi. Tư vấn viên (Connie Chung) hỏi Rory và Lisa về quãng thời gian họ mới quen nhau. Khi nhớ lại lần đầu hò hẹn, khuôn mặt Rory bừng sáng. Rory nói rằng không giống ông, Lisa xuất thân từ một gia đình Mỹ truyền thống. Cô được cha mẹ bảo bọc kỹ lưỡng và chẳng có kinh nghiệm hò hẹn yêu đương. Thế nên Rory hiểu rằng để được cô và gia đình cô chấp nhận, hẳn không phải một sớm một chiều, nhưng ông vẫn chấp nhận chờ đợi. Sau đây là một vài điều họ nhớ lại:

Rory:    Tôi nghĩ cô ấy đã cảm thấy rất lo lắng, và tôi phần nào hiểu được tại sao cô ấy như vậy, kiểu văn hóa mà cô phải tuân theo. Và cũng vì thế, tôi biết mọi chuyện sẽ cần rất, rất nhiều thời gian. Do đó tôi không thấy căng thẳng gì cả. Tôi biết đây mới chỉ là giai đoạn khởi đầu của một cuộc đua ma-ra-tông dài 5 năm…

Lisa:     Ý anh là anh đã lên kế hoạch 5 năm ngay trong lần hẹn đầu tiên.

Rory:    Có lẽ hơi quá, nhưng anh biết một bữa ăn trưa là chưa xong đâu.

Lisa:      Ôi chao!

Sự thật là Rory và Lisa đã nắm tay nhau khi cùng ngồi thảo luận về việc này. Lisa cười tươi – cô chưa từng được nghe Rory kể về cách anh chiếm trọn trái tim cô. Một khoảnh khắc lướt qua như thế nghe không có vẻ gì là ghê gớm, nhưng trong con mắt của một quan sát viên nhà nghề, cử chỉ như thế là quá nhiều cho niềm hy vọng hàn gắn của một cặp vợ chồng. Những ký ức đầy trìu mến của Rory và Lisa thuở ban đầu là bằng chứng cho thấy sâu thẳm bên trong, vẫn có một ngọn lửa cảm mến và ngưỡng mộ họ dành cho nhau. Điều này có nghĩa là người này vẫn còn cảm thấy người kia đáng trân trọng, thậm chí yêu mến.

Nếu một cặp vợ chồng vẫn duy trì được cảm giác yêu mến, ngưỡng mộ đối với nhau thì cuộc hôn nhân của họ vẫn còn khả năng cứu chữa. Tôi không cho rằng quá trình hồi sinh những cuộc hôn nhân rắc rối như của Rory và Lisa sẽ dễ dàng, nhưng tôi nghĩ chuyện ấy hoàn toàn có thể làm được. Qua việc sử dụng các phương pháp mà bạn sẽ đọc trong những trang tiếp theo, nhà tư vấn trị liệu của Rory và Lisa – Lois Abrams – chỉ cho họ thấy rằng họ có thể khơi dậy thêm nhiều cảm xúc tích cực như vậy nữa, đồng thời biết cách tận dụng những cảm xúc đó để cứu vãn hôn nhân.

Hai năm sau, mọi thứ hoàn toàn thay đổi đối với đôi vợ chồng này. Rory sắp xếp lại thời gian làm việc. Ông huấn luyện một bác sĩ thực tập chuyên khoa để chuyển giao phần lớn công việc tại bệnh viện mà trước nay một mình ông đảm trách. Giờ đây, hàng ngày ông về nhà ăn tối cùng Lisa và các con. Ông và Lisa còn có những tối ra ngoài cùng nhau, đặc biệt là đi khiêu vũ. Mặc cho những đau đớn họ từng gây ra cho nhau, sau cùng Rory và Lisa cũng tìm lại được hôn nhân của mình.

Sự cảm mến và lòng ngưỡng mộ là hai trong số các yếu tố trọng yếu của một mối quan hệ lâu dài và viên mãn. Mặc dù thỉnh thoảng một cặp vợ chồng hạnh phúc có thể cảm thấy khó chịu vì lỗi lầm của người bạn đời, họ vẫn cảm thấy người mà họ lấy làm chồng/vợ là người đáng trân trọng và ngưỡng mộ. Khi tình cảm ấy biến mất hoàn toàn khỏi một cuộc hôn nhân, xem như mối quan hệ ấy đã chết.

HỌC HỎI TỪ NHỮNG GÌ ĐÃ QUA

Tương tự như những gì diễn ra với Rory và Lisa, bài kiểm tra tuyệt vời nhất để xác định xem đôi vợ chồng có còn dành cho nhau sự cảm mến và lòng ngưỡng mộ hay không thường là thông qua cách họ nhìn nhận quá khứ. Nếu cuộc hôn nhân của bạn đang gặp vấn đề nghiêm trọng, bạn sẽ khó lòng nghĩ ra được lời khen nào dành cho người bạn đời khi được hỏi về tình trạng hôn nhân trước mắt. Nhưng bằng cách tập trung vào quá khứ, bạn có thể tìm lại được ngọn lửa yêu thương còn âm ỉ.

Dĩ nhiên, vẫn có những đôi phải ra về tay trắng. Trong những trường hợp như thế, mâu thuẫn giữa họ quá trầm kha như chứng ung thư di căn; nó thậm chí đi ngược thời gian, xóa sạch mọi kỷ niệm tốt đẹp trong tâm trí họ. Chúng tôi chứng kiến kết quả đáng buồn đó trong cuộc hôn nhân của Peter và Cynthia, cặp đôi tranh cãi với nhau về chuyện rửa xe. Mối quan hệ ấy bị bóp chết bởi thói khinh người của Peter và hành động bào chữa của Cynthia. Khi được hỏi về thuở mới quen nhau, ai cũng nhận ra tình yêu giữa họ đã không còn nữa. Họ nhớ được rất ít về những ngày đầu của mối quan hệ. Khi được hỏi họ thường làm gì lúc còn hẹn hò, cả hai ném cho nhau cái nhìn hàm ý “anh/em có gợi ý gì không”, và ngồi lặng lẽ, vắt óc suy nghĩ câu trả lời. Peter không nhớ nổi ngày xưa anh thích Cynthia ở điểm nào. Hôn nhân của họ thật sự không còn thuốc chữa.

Tôi phát hiện thấy 94% số cặp vợ chồng nếu còn nhìn ra những điểm tốt đẹp trong quá khứ của mối quan hệ gần như nắm trong tay một tương lai hạnh phúc. Khi những ký ức đẹp đẽ ấy bị bóp méo, đó là lúc cuộc hôn nhân của bạn cần được cứu giúp.

Ngược lại, khi chúng tôi hỏi cặp vợ chồng mới cưới Michael và Justine về những ngày mới quen, cả hai đều hết lời ca ngợi nhau. Đám cưới của họ “hoàn hảo”, tuần trăng mật “trên cả tuyệt vời”. Những gì họ kể không chỉ cho thấy cảm xúc tích cực của họ về thuở ban đầu, mà còn là những kỉ niệm sinh động sâu sắc. Justine nhớ lại họ từng học chung trường cấp ba, Michael học trên cô vài lớp. Anh là ngôi sao thể thao của trường. Cô thích anh đến nỗi cô từng cắt tấm hình chụp anh trên báo và kẹp vào vở. (Sau này cô thú nhận điều này với anh và cho anh xem quyển vở đó trong lần hẹn hò thứ tư.) Vài năm sau, khi cô theo người chị nuôi của anh (cũng là bạn của cô) đến thăm anh ở đại học vào cuối tuần, họ chính thức gặp mặt nhau.

Ngay từ đầu, Michael đã cảm nhận được Justine chính là một nửa của đời mình, nhưng anh sợ cô không thích anh. Cô cười khúc khích khi nhớ lại lúc phát hiện ra lá thư về những cảm nhận của anh về cô mà anh đã lén nhét vào túi cô vào dịp cuối tuần đó. “Tôi chưa bao giờ hứng thú trong việc theo đuổi các cô gái,” anh nói. “Cô ấy là người phụ nữ đầu tiên tôi thật sự theo đuổi. Vậy nên tôi biết có một điều gì đó thật khác biệt về người con gái này.”

Họ nhớ lại những lúc đi dạo và trò chuyện cùng nhau, những lá thư họ viết cho nhau mỗi ngày thời đi học. Điều tồi tệ duy nhất ở thời điểm ấy, theo lời Michael, là “phải ở xa Justine và nhớ cô ấy quá nhiều.” Bạn có thể cảm nhận được sự cảm mến, niềm tự hào và cả lòng ngưỡng mộ mà Justine dành cho Michael khi cô nói, “Tôi nghĩ thầm, ‘Trời ạ, nếu mình không lấy anh ấy thì sẽ có kẻ khác làm điều đó. Vậy mình nên làm điều gì đó khi còn có thể.’” Michael nói, “Tôi đã gặp nhiều cô gái khác, nhưng hoàn toàn chẳng có tình cảm gì. Tôi chỉ muốn ở bên cô ấy. Tôi muốn chúng tôi công khai mối quan hệ, và để cho mọi người biết cô ấy có một vị trí đặc biệt trong tôi như thế nào.” Justine nhớ lại họ đã có cảm giác giống nhau ra sao khi một người bạn thân của Michael bực bội vì Justine chiếm quá nhiều thời gian của Michael. “Cậu ấy không hiểu rằng tôi đang dành thời gian cho cô ấy,” Michael đáp.

Chẳng có gì ngạc nhiên khi Michael và Justine vẫn đang sống hạnh phúc bên nhau. Việc có một cái nhìn tích cực về người bạn đời cũng như về cuộc hôn nhân chính là tấm lá chắn hữu hiệu khi khó khăn ập đến. Bởi họ luôn nhớ về những tình cảm tốt đẹp dành cho nhau, Justine và Michael không hề bị ý nghĩ sẽ ly thân hay ly dị bủa vây mỗi khi họ tranh cãi.

THUỐC CHỮA CĂN BỆNH XEM THƯỜNG

Điều tôi sắp nói đây có lẽ quá hiển nhiên đến mức nực cười: Những cặp vợ chồng hạnh phúc yêu thích lẫn nhau. Nếu không, họ hẳn không thể chung sống hạnh phúc. Tuy nhiên, sự yêu mến và ngưỡng mộ có thể trở nên mong manh nếu bạn không ý thức được tầm quan trọng của nó đối với tình bằng hữu – giá trị cốt lõi nhất của một cuộc hôn nhân hạnh phúc. Bằng cách nhớ lại những điều tốt đẹp của người bạn đời – thậm chí cả khi bạn phải chật vật với những lỗi lầm mà người ấy gây ra – bạn có thể giúp hôn nhân của mình tránh bị hủy hoại. Lý do đơn giản là sự cảm mến và ngưỡng mộ chính là liều thuốc giải cho căn bệnh xem thường. Nếu lúc nào bạn cũng cảm thấy tôn trọng người bạn đời, thì khi bất đồng ý kiến với nhau, bạn sẽ không bị cảm giác chán ghét xâm lấn. Thế nên sự cảm mến và ngưỡng mộ ngăn không cho bốn căn bệnh kia bước vào đời sống hôn nhân.

Nếu sự cảm mến và ngưỡng mộ mà hai bạn dành cho nhau đã hoàn toàn biến mất, cuộc hôn nhân của bạn đang gặp rắc rối trầm trọng. Nếu bạn không còn cảm nhận được điều đó nơi người bạn đời, thì còn gì để tin rằng mối quan hệ đó đáng quý, đáng trân trọng? Nhưng vẫn còn rất nhiều đôi như Rory và Lisa, những người mà sự yêu mến và lòng ngưỡng mộ nơi họ mờ nhạt đến mức khó thấy. Tuy nhiên, khi ngọn lửa đã tắt, than hồng vẫn âm ỉ cháy. Thổi bùng lại ngọn lửa chính là bước đầu tiên để cứu vãn hôn nhân.

[sach_7biquyethonnhanhanhphuc]